Hành trình Xe đạp
Cuộc sống bận rộn với vòng xoay
cơm – áo - gạo - tiền tưởng chừng như đã dập tắt đi niềm đam mê khám phá những
vùng đất mới, những con người mới, những nền văn hóa mới trong tôi. Nhưng có lẽ,
hạnh phúc đã mỉm cười với tôi lần nữa khi đưa tôi đến với chuyến đi bằng xe đạp. Chính qua cuộc hành trình này,
tôi tìm lại được niềm vui của cuộc sống.
L i f e i s t h e t r i p |
Cũng như bao sinh viên tỉnh lẻ
khác, tôi rời miền quê nghèo khó yên bình lên thành phố xa hoa nhộn nhịp. Vùng
đất mới với những tòa nhà cao chọc trời, những con đường sáng trưng đèn suốt
đêm, những hàng quán sang trọng, những con phố đông nghẹt người qua lại,... tất
cả như một thế giới mới hoàn toàn với tôi. Mà ở thế giới ấy, tôi chỉ thấy cuộc
sống tất bật, mệt mỏi để lo cho đủ tiền ăn, tiền học. Dần dần, mỗi ngày đến với
tôi chẳng còn là ngày mới mà đơn thuần, chỉ là sự lặp lại ở một thời điểm khác của
những ngày cũ. Vẫn những lo toan ấy, vẫn những công việc ấy. Tôi thu mình vào trong
một vòng tròn nhỏ, chẳng đi đâu xa, chẳng kết thêm bạn. Im lặng sống với chính
mình. Có lẽ, tôi sẽ sống mãi như vậy
nếu không cần một chuyến đi để quên được câu chuyện buồn của mình. Câu chuyện
khiến cuộc sống vốn đã trầm lắng của tôi càng thêm u sầu, chán nản. Tôi chọn
chuyến đi bằng xe đạp về miền Tây với hy vọng một chuyến đi lầm lũi sẽ giúp mình trở
lại với cuộc sống trầm lắng trước kia. Chuyến đi 11 ngày về 3 tỉnh miền Tây
Long An, Tiền Giang, Bến Tre hẳn sẽ là một chuyến
đi ý nghĩa trong cuộc đời tôi.
Khu dân cư nghèo |
Rời thành phố trong một buổi
sáng chủ nhật trong lành, tôi bước vào chuyến đi với tâm trạng thư thái, nhẹ
nhàng, không mong đợi, kỳ vọng gì quá nhiều, cũng chẳng đặt cho mình một mục
tiêu nào quá lớn lao và vẫn nghĩ rằng, nếu không muốn tiếp tục, tôi sẽ dừng lại
và trở về thành phố.
Cuộc sống khổ cực của người dân địa phương |
Nhưng ngay từ những ngày đầu của
cuộc hành trình, tôi đã mong ước chuyến đi này sẽ kéo dài mãi mãi. Ở nơi đây,
tôi tìm thấy những người bạn chân thành, những công việc tình nguyện ý nghĩa.
Tôi quên sao được nụ cười rạng rỡ trên môi những em nhỏ ở vùng quê nghèo trong
những ngày tổ chức sân chơi, những công trình thanh niên chúng tôi cùng làm giữa
trời trưa nắng ngắt, những đoạn đường chật hẹp, lầy lội mà phải dẫn bộ xe qua
và đêm sinh nhật chung đầy ấm cúng giữa các thành viên trong đoàn,... Một lần nữa,
tôi lại tìm thấy giá trị của mình trong tập thể và sức mạnh của tập thể trước
những khó khăn, thử thách. Tất cả tạo nên những kỉ niệm thật đẹp, thật ý nghĩa.
Trong tôi, như sống lại những đam mê của thời học sinh, thấy lại cuộc sống này
còn rất nhiều điều thú vị, bất ngờ và mới mẻ.
Di chuyển về Bến Tre - by E D |
Chuyến hành trình giờ đã ở những
ngày cuối, tôi không biết trước mắt mình còn có những khó khăn, thử thách gì
đang chờ đợi nhưng ngay lúc này tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc vì tham gia cuộc
hành trình ấy. Vậy là với tôi, hành trình này không chỉ là một chuyến đi khám
phá và đóng góp cho cộng đồng mà còn là một hành trình tìm về với niềm vui sống,
niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi không biết khi kết thúc
hành trình, khi trở lại với cuộc sống thường ngày nơi thành phố thân quen, tôi
có sống một cuộc sống thực sự ý nghĩa không nhưng tôi tin, cuộc sống của mình sẽ
thay đổi và trở nên tốt đẹp hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét