Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

Đ ố i d i ệ n v ớ i c á i đ ẹ p

Một câu chuyện, một tác phẩm nghệ thuật, một khuôn mặt, một vật thể sáng tạo — Chúng ta dựa vào đâu để đánh giá một vật gì đó đẹp? Và tại sao nó lại quan trọng như vậy đối với chúng ta? Hãy khám phá phản ứng của chúng ta khi đối diện với cái đẹp và sức mạnh bất ngờ của những vật thể mang cái đẹp


Khi tôi còn là một đứa trẻ và tất nhiên là tôi đã từng nhỏ xíu (tiếng cười) cha tôi đã kể cho tôi một câu chuyện về một người thợ đồng hồ vào thế kỷ thứ 18 Việc anh ấy đã từng làm là: sản xuất ra những chiếc đồng hồ đẹp một cách khó tin.
Rồi ngày nọ, một vị khách đến cửa hàng của anh và để nghị anh làm sạch chiếc đồng hồ mình đã mua. Người thợ mở chiếc đồng hồ ra và kéo ra từ đó một chiếc vòng điều chỉnh. Ngay lúc ấy, vị khách hàng đã để ý rằng ở phía mặt sau của chiếc vòng điều chỉnh là một dấu chạm trổ, là những mẫu tự. Vị khách hàng nói với người sửa đồng hồ, "Sao anh lại khắc nó vào mặt sau để không ai có thể thấy được nó?" người thợ xoay người lại và trả lời, "Chúa trời có thể thấy nó." Thật ra thì tôi không sùng đạo, và cha tôi cũng thế, nhưng vào lúc đó, tôi để ý có gì đó đang diễn ra.

Tôi cảm nhận được một điều gì đó bên trong cái mạng lưới chằng chịt của mạch máu và dây thần kinh này, và tất nhiên cũng có một số cơ bắp trong đó nữa, tôi đoán thế. tôi đã cảm nhận được một điều gì đó. Đó là một phản ứng sinh lý học. và rồi từ đó trở đi, từ cái tuổi của tôi lúc ấy, tôi bắt đầu suy nghĩ khác hẳn về mọi việc. 

B y E l d i
Và khi tôi bắt đầu sự nghiệp của mình là một nhà thiết kế, tôi bắt đầu hỏi bản thân mình câu hỏi đơn giản: Thật sự chúng ta suy nghĩ về vẻ đẹp, hay chúng ta cảm nhận nó? Hẳn các bạn đã có câu trả lời. Bạn có thể nghĩ rằng, thực ra tôi không chắc quý vị nghĩ thế nào, nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta cảm nhận cái đẹp. Và khi tôi bắt đầu thăng tiến trong sự nghiệp nhà thiết kế của mình và bắt đầu tìm thấy nhiều điều thú vị. Một trong những công việc đầu tiên là thiết kế ô tô -- có những phần rất thú vị trong công việc đó. Và trong thời gian ấy, chúng tôi tìm khám phá ra một điều, hay nói đúng hơn là tôi đã khám phá ra, một điều đã làm tôi say mê, và có thể bạn có thể nhớ nó là điều gì. Bạn có nhớ những lúc bóng đèn tắt mở, cạch cạch, khi các bạn đóng cửa xe không? Và một người nào đó, tôi nghĩ là hãng BMW, đã giới thiệu một loại đèn tắt từ từ. bạn nhớ chứ? Tôi nhớ rất rõ. Bạn có nhớ lần đầu tiên khi đang ở trong một chiếc xe và điều đó xảy ra? Tôi nhớ là đã ngồi trong chiếc xe và nghĩ...đây thật là một điều kỳ diệu. Thật sự thì tôi chưa từng gặp người nào mà không thích loại đèn mờ dần và tắt đi như thế. Tôi đã nghĩ, chuyện gì đã xảy ra vậy?

Tôi bắt đầu suy nghĩ về điều này. Và câu hỏi đầu tiên tôi đặt ra cho mọi người: "Bạn thích chứ?" "Vâng, rất thích." "Vì sao?" Và họ đã trả lời, "Vì nó làm cho tôi cảm thấy tự nhiên," hay, "Nó rất dễ chịu." Tôi nghĩ, như vậy vẫn chưa đủ. Chúng ta có thể đi sâu hơn chút không, bởi vì là một nhà thiết kế, tôi cần từ vựng, tôi cần bàn phím, để diễn tả chính xác nó xảy ra như thế nào. Và vì vậy, tôi đã làm một số thí nghiệm. Và tôi bỗng dưng nhận ra rằng có một thứ cũng làm giống y chang như vậy -- sáng chuyển sang tối trong vòng sáu giây -- chính xác là như vậy. Các bạn có biết là gì không? Có ai biết không?

B y E l d i


Nào hãy sử dụng một chút, một chút suy nghĩ, một chút động não. Đó không phải là lý trí, mà là cảm xúc. Xin hãy giúp tôi điều này Trong vòng khoảng 14 phút tới hãy cảm nhận mọi vật? Tôi không cần bạn suy nghĩ nhiều, chỉ cần bạn cảm nhận nó thôi. Tôi đã cảm nhận được sự thoải mái được hòa quyện với sự háo hức mong đợi. Và thứ mà tôi tìm thấy chính là rạp chiếu phim hay nhà hát. Điều đó cũng mới xảy ra tại đây -- sáng chuyển sang tối trong vòng sáu giây. Và khi nó diễn ra, bạn có ngồi đó và nói rằng, "Ôi không, bộ phim sắp bắt đầu rồi," hay bạn nghĩ, "Đó là điều tuyệt vời. Tôi mong đợi nó." Tôi thấy được đâu đó sự phấn khích của mong đợi"? tôi không phải là một nhà thần kinh học Tôi thậm chí còn không biết có thứ được gọi là phản xạ có điều kiện. Nhưng có lẽ là có thứ đó. Bởi vì những người tôi đã nói chuyện ở Bắc bán cầu hay đi đến rạp chiếu phim và họ cũng nhận thấy điều đó. còn một số người khác chưa bao giờ đến rạp chiếu phim hay đến nhà hát thì lại không cảm nhận giống như vậy. Mọi người đều thích nó, nhưng một số thích nó hơn cả.

Điều này làm tôi nghĩ theo một cách khác. Chúng ta không cảm nhận cái đẹp. Chúng ta nghĩ về nó theo một hệ thống phản ứng-- nếu đó không phải là một ý tưởng lỗi thời. có nhiều điểm tập trung thành trung tâm khoái cảm, và có lẽ những thứ tôi nhìn thấy, cảm giác, và cảm nhận được đang lờ đi những suy nghĩ của tôi. Các dây kết nối từ bộ máy giác quan tới trung tâm khoái cảm thì ngắn hơn những dây phải đi qua vỏ não nơi suy nghĩ hình thành. Nên cảm nhận đến trước. Vậy thực sự thì chúng ta làm nó hoạt động như thế nào? và bao nhiêu phần phản ứng trong đó là tùy thuộc vào những điều chúng ta đã biết hoặc những gì chúng ta sẽ học, về một điều gì đó?
B y E l d i

Đây là một trong những thứ đẹp nhất tôi biết. Nó là một túi ni lông Lần đầu tiên nhìn thấy nó, tôi đã nghĩ rằng nó chẳng có gì đẹp đẽ cả Nhưng rồi tôi nhận ra ngay sau đó rằng, khi tôi đặt nó vào một vũng bùn nhơ hay một nơi đầy vi khuẩn và những thứ gớm ghiếc đại loại thế những giọt nước sẽ dịch chuyển qua thành chiếc túi bằng sự thẩm thấu và cuối cùng nằm trong túi một cách sạch sẽ, và có thể uống được. Thật bất ngờ, chiếc túi ni lông trở nên vô cùng đẹp đẽ đối với tôi

Giờ tôi để nghị các bạn một lần nữa hãy trở lại với trạng thái cảm xúc. Xin hãy đừng dùng lý trí, mà hãy cảm nhận điều này. Nhìn này. Bạn cảm thấy gì? Nó có đẹp hay gợi sự thích thú không? Tôi đang quan sát các bạn rất kỹ càng đấy. Một vài quý ông trong có vẻ nhàm chán và một vài quý bà tỏ vẻ thích thú ai có thể nhận thấy điều gì từ nó. Có lẽ nó có một chút ngây thơ. Giờ tôi sẽ nói cho bạn biết đó là gì. Sẵn sàng chưa? Đây là hành động cuối cùng của một bé gái tên Heidi, 5 tuổi, trước khi bé lìa đời vì chứng ung thư cột sống Đó là điều cuối cùng cô bé làm, là hành động cuối cùng. Nào hãy nhìn bức tranh. Nhìn vào sự thơ ngây, nhìn vào nét đẹp bên trong nó. Giờ thì nó đã đẹp lên chưa?

Dừng lại. Dừng lại. Giờ bạn thấy thế nào? Bạn cảm nhận thấy nó từ đâu? Tôi cảm nhận nó từ đây. Và tôi đang quan sát vẻ mặt các bạn, vì chúng đang nói cho tôi một vài thứ. Một phụ nữ đằng kia đang khóc. Nhưng bạn đang làm gì? Tôi quan sát những điều bạn làm. Tôi quan sát những khuôn mặt. Tôi quan sát sự phản ứng. Vì tôi cần phải biết con người phản ứng với sự vật như thế nào. Và nét mặt được bắt gặp nhiều nhất khi đối diện với cái đẹp, đẹp đến sửng sốt, là thứ mà tôi gọi là "Ôi chúa ơi". Và, không hề có nét hài lòng nào trên khuôn mặt ấy. Nó không phải là "Ồ, thật tuyệt vời!" Chân mày như thế này, đôi mắt như bị lệch đi, miệng mở to. Đó không phải là biểu hiện của sự sung sướng. Có một cái gì đó khác nữa ở trong đó. Một thứ lạ lùng gì đó đang diễn ra. Sự thoải mái có lẽ bị khắc chế bởi một loạt sự kiện khác nhau.

Sâu sắc là một từ mà tôi, một nhà thiết kế, cảm thấy thích nhất. Nó kích thích một sự phản ứng cảm xúc mạnh mẽ, thường là buồn, nhưng nó là một phần của cuộc sống. Nó không hẳn là thú vị. Và đó chính là sự mâu thuẫn của cái đẹp. Bằng trực quan, chúng ta cảm nhận mọi thứ -- hỗn hợp của mọi thứ theo cách tốt, xấu, thú vị hoặc đáng sợ và chúng luôn đến thông qua trực quan của chúng ta, cảm nhận mọi thứ đang diễn ra. Cảm xúc xuất hiện như khi chúng ta vừa nhìn thấy bức tranh của cô bé. Đi kèm theo đó là niềm hân hoan, cảm xúc của sự siêu việt, theo kiểu "Tôi chưa hề biết nó. Đó là một điều hoàn toàn mới lạ." Điều đó đã được tích hợp sẵn. Và ngay khi chúng ta tập hợp lại những công cụ này, từ góc nhìn thiết kế, tôi vô cùng thích thú về nó, vì những điều này, như tôi đã nói, chúng đi đến trong não bộ, có vẻ như, trước cả nhận thức, trước cả khi chúng ta có thể thay đổi nó -- thủ thuật điện hóa.

Điều mà tôi cũng thấy hứng thú nữa là: Liệu có thể tách rời vẻ đẹp bản chất và vẻ đẹp bề ngoài? Ý tôi là, những vẻ đẹp thuộc về bản chất, những thứ đẹp một cách sắc sảo và thanh tú, mới thực sự là vẻ đẹp toàn diện. Cực kỳ khó tìm. Có thể bạn cũng có vài ví dụ về nó. Rất khó tìm một thứ nào đó, mà tất cả mọi người đều cho rằng nó đẹp mà không có chút thông tin đi kèm trước đó. Vì vậy rất nhiều trong số đó có chỉ là vẻ đẹp bề ngoài nó đã bị điều chỉnh bởi thông tin trước khi chúng được nhận thức. Hoặc là thông tin được bổ sung sau đó. như là bức vẽ của cô bé tôi đã cho các bạn xem. Khi nói về cái đẹp bạn không thể phủ nhận một thực tế là rất nhiều thí nghiệm đã được thực hiện bằng cách này bằng khuôn mặt và những gì bạn đang có. Và điều tẻ nhạt nhất, theo tôi, chính là việc nói cái đẹp phải có cấu trúc đối xứng. Hoàn toàn không phải vậy. Có một sự thật thú vị khi một nửa khuôn mặt được bày ra cho một số người, sau đó đưa nó vào một danh sách từ đẹp nhất đến ít đẹp nhất sau đó trình ra cả khuôn mặt. Và họ khám phá ra rằng có một trùng hợp ngẫu nhiên. vẻ đẹp không phải là về sự đối xứng. Thật ra, cô gái này có khuôn mặt ít nhiều không đối xứng, cả hai phần của khuôn mặt đều đẹp. Nhưng chúng khác nhau.

B y E l d i
Là một nhà thiết kế, tôi không thể không can thiệp vào điều này, tôi phân tích nó thành những thành phần nhỏ, và cố tìm hiểu mỗi thành phần, và cảm nhận theo cách riêng của tôi. Giờ tôi có thể cảm nhận sự thích thú và nét đẹp khi tôi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Tôi không nói về chân mày. Hay là lỗ tai. Tôi không chắc nó có giúp ích gì cho tôi, nhưng nó vô cùng có ích để dẫn tôi đến nơi mà những tín hiệu được phát ra. Và như tôi nói, tôi không phải là một nhà thần kinh học, nhưng để hiểu được làm thế nào tôi có thể tập hợp mọi thứ mà rất nhanh chóng vượt qua phần suy nghĩ. và mang lại cho tôi sự thoải mái trước cả sự nhận thức.

Anais Nin và Talmud đã nói rất nhiều lần rằng chúng ta thấy mọi vật không phải là chính nó, mà là như chúng ta muốn thấy nó như thế nào. Tôi sẽ trình bày ra cho các bạn một cách không e thẹn, một thứ mà tôi nghĩ là đẹp. Nó chính là chiếc F1 MV Agusta. Ahhhh. Nó thật sự là... Tôi không thể nói gì về vể đẹp hoàn hảo của nó. Nhưng tôi hiểu được vì sao nó lại làm cho tôi mê mẩn đến thế, vì nó giống như là tấm palimxet của đồ vật. Nó là khối lượng của hàng ngàn lớp. Đây chỉ là một phần nhỏ nhô ra trong thế giới vật chất của chúng ta. Nó rộng lớn hơn thế. Những tính chất huyền thoại, thể thao và chi tiết của nó tạo nên tiếng vang lớn. Bạn sẽ hiểu nếu tôi nói sơ qua một vào đặc điểm của nó-- Tôi biết dòng về chảy thành lớp khi đi xuyên qua những vật nhọn xuyên không khí, và nó diễn ra một cách hoàn hảo, bạn có thể nhìn thấy được điều đó. Đó là điều làm tôi thấy thích thú. Và tôi cảm nhận điều đó ở đây.

Cái bí mật lớn nhất của thiết kế máy móc tự động -- quản lý sự tương phản. Nó không hoàn toàn liên quan đến hình dáng, mà chính là cách những hình thù ấy phản chiếu ánh sáng. Ánh sáng thấp thoáng qua nó khi bạn di chuyển. nó trở thành một vật động, cho dù nó đang đứng yên -- nhờ vào sự thiết kế hoàn hảo trong phần phản chiếu. Cái đệm nghỉ ở chân đối với người lái xe đồng nghĩa với việc có một điều gì đó đang diễn ra bên dưới nó -- trong trường hợp này, có lẽ dây xích truyền động đang chậy với vận tốc 300 dặm một giờ lấy năng lượng từ động cơ. Tôi thấy vô cùng thích thú khi trí óc và đôi mắt tôi lướt nhìn qua nó.

Lớp sơn titan phía trên nó. Tôi không thể diễn tả hết sự tuyệt diệu của nó. Đó là cách bạn ngăn không cho đai ốc văng ra khỏi bánh xe khi chạy ở tốc độ cao. Tôi thật sự cảm nhận được nó lúc này. Và tất nhiên, một chiếc xe đua không cần thiết phải có cái gióng xoay để giữ hai bánh trước của nó, nhưng chiếy này lại là một chiếc xe đường trường, nó được gấp vào trong khoảng trống nhỏ này. Nên nó biến mất. Tôi cũng không thể nói cho bạn rằng nó khó như thế nào để làm bộ tản nhiệt cong này. Vì sao lại làm thế? Vì tôi biết chúng ta cần phải để bánh xe gần bộ khí động học. Nên nó mắc hơn, nhưng lại tuyệt vời hơn. Và để kết luận, sự trung thành đối với thương hiệu -- Agusta, Count Agusta, từ lịch sử lâu đời của nó.

Phần mà bạn không biết đó là nhà thiên tài, người sáng tạo ra nó. Massimo Tamburini Người ta gọi ông ta là "Thợ hàn chì" ở Ý, hay "nhà soạn nhạc đại tài", vì thật ra ông ta là một kỹ sư đồng thời cũng là một thợ thủ công và điêu khắc Chỉ có một chút thỏa hiệp trong nó, bạn không thể thấy được.

Nhưng không may thay, những thứ giống tôi và những người giống tôi luôn phải thỏa hiệp với cái đẹp. Chúng tôi phải đối mặt với nó. Cho nên tôi phải làm việc với chuỗi cung ứng, cũng như là công nghệ, và mọi thứ khác nữa. và những thỏa hiệp bị ràng buộc vào đó. hãy nhìn cô gái này Tôi có một chút thỏa hiệp phải làm. Tôi phải di chuyển phần đó một tí, chỉ một mi-li-met. Không ai để ý cả Bạn có thấy tôi đã làm gì không? Tôi dịch chuyển ba thứ một mi-li-met xinh không? Có. Đẹp không? Ít đẹp đi một chút. Nhưng rồi sau đó, tất nhiên khách hàng nói không sao cả. Vậy thì tốt rồi, đúng không? Nhưng nếu thêm 1 mi-li-met nữa thì sao? Sẽ chẳng ai để ý những thay đổi vụn vặt đó cả. Thật dễ dàng để đánh mất cái đẹp, vì cái đẹp vô cùng khó khăn để tạo ra. Và rất ít người có thể tạo ra nó. Một nhóm tập trung cũng không thể làm ra nó. Một đội cũng khó mà làm được. Nó đòi hỏi vỏ não trung tâm, để có thể dàn xếp tất cả mọi thành phần cùng một lúc.

Đây là một chai nước đẹp -- một số trong các bạn biết nó -- được thiết kế bởi nhà thiết kế Ross Lovegrove Nó rất gần với cái đẹp chính gốc. Chính nó, miễn là bạn biết được nước như thế nào bạn có thể trải nghiệm điều này. Nó đẹp vì nó là hiện thân của một điều gì đó thuần khiết và thoải mái. Có thể tôi thích nó nhiều hơn bạn, vì tôi biết nó khó thế nào để tạo ra được nó. Nó vô cùng khó khăn để tạo ra một thứ có thể làm khúc xạ ánh sáng như thế, nó được tạo ra một cách chuẩn xác, mà không hề có một lỗi nào cả. Ẩn sâu trong nó, giống như câu chuyện về thiên nga, chính là hàng triệu thứ rất khó để làm. Tất cả đổ dồn vào đó. Nó là một ví dụ tuyệt vời, một vật thể đơn giản, Nhưng tất nhiên thứ mà tôi vừa giới thiệu trước đó cho các bạn lại cực kỳ phức tạp. Và chúng đều đẹp bằng nhiều cách khác nhau.

Tôi đoán tất cả các bạn, cũng giống như tôi, thích xem nghệ sĩ ba-lê múa. Và sự thích thú khi xem chính là bạn biết nó khó khăn đến thế nào. Bạn cũng nhận thấy rằng nó cự kỳ đau đớn. Đã có ai từng nhìn thấy những ngón chân của nghệ sỹ ba-lê khi họ trình diễn xong? Khi cô ấy đang trình diễn những tư thế uốn lượn, có một điều vô cùng khủng khiếp diễn ra ở phía dưới. Nhận thức được điều đó làm chúng ta cảm nhận một cách mạnh mẽ hơn về cái đẹp của những gì đang xảy ra.

Giờ tôi đang sử dụng một phần trăm giây một cách không đúng ở đây, hay bỏ qua cho tôi. nhưng cái mà tôi phải làm bây giờ, cảm nhận một lần nữa, điều tôi cần làm chính là cung cấp đủ cho những enzim, những kích thích trong phần đầu của quá trình mà bạn nhận biết không phải bằng lý trí, mà bằng cảm xúc. Giờ chúng ta có một thí nghiệm nhỏ. Bạn sẵn sàng chưa? Giờ tôi sẽ chiếu cho bạn xem một khoảnh khắc rất rất ngắn. Sẵn sàng chưa? Ok. Bạn có nghĩ rằng nó là một chiếc xe đạp khi tôi chiếu cho bạn xem không? Nó không phải. Hãy nói với tôi, bạn có nghĩ là nó nhanh không khi bạn lần đầu thấy nó. Vâng, bạn có. Bạn có nghĩ là nó hiện đại không? Vâng bạn có. Điểm sáng đó, thông tin đó, chạy thẳng vào đầu bạn. Và bởi vì não bạn bắt đầu suy nghĩ từ đó, giờ thì nó đã phải đối mặt với thông tin đó. Và điều tuyệt vời là, chiếc mô tô đã được thiết kế theo cách này đặc biệt là để sinh ra một cảm giác nó là công nghệ xanh và nó tốt cho bạn nó nhẹ và nó là một phần của tương lai. 

Vậy làm như vậy có sai không? Trong trường hợp này thì không, vì nó là công nghệ sinh thái âm thanh. bạn là nô lệ của giây lát đầu tiên. Chúng ta là nô lệ của những phần trăm giây đầu tiên -- và đó chính là nơi công việc của tôi phải tập trung vào phải thắng hoặc thua, trên kệ của một cửa hàng. Thắng hay thua ngay tại thời điểm đó. Bạn có thể thấy 50, 100 hay 200 thứ trên kệ khi bạn bước vào, nhưng tôi phải làm việc trong lãnh vực đó, để đảm bảo rằng vật cần mua làm bắt mắt bạn trước nhất. 
B y E l d i


Và cuối cùng, một mảng kiến thức mà tôi yêu thích Tôi chắc rằng một số các bạn sẽ quen thuộc với điều này. Điều tuyệt diệu về điều này, và cách mà tôi trở lại vấn đề sẽ nói đến một việc mà có thể bạn ghét hoặc làm bạn chán như xếp quần áo, và nếu bạn có thể làm được như thế này -- Ai có thể làm điều đó? Có ai đã từng thử chưa? Có không? Điều đó thật tuyệt diệu, đúng không? Nhìn này. Bạn có muốn xem lại một lần nữa không? Hết giờ rồi. Chúng ta chỉ còn hai phút thôi. Nhưng hãy lên mạng, vào Youtube, tìm "folding T-shirt." Đó chính là cách những người trẻ tuổi làm không công đang phải xếp áo của bạn. Có lẽ bạn không biết. Nhưng bạn cảm nhận thế nào? Thật tuyệt vời khi bạn làm thế, bạn mong chờ được thử làm như vậy và khi bạn kể với ai đó về nó -- như là bạn đã từng làm -- bạn trông rất thông minh. kiến thức ở khắp mọi nơi, thứ mà miễn phí, bởi vì kiến thức là miễn phí -- gom chúng với nhau và chúng ta sẽ được gì?

B y E l d i
Hình thức noi theo chức năng? Thỉnh thoảng thôi. Hình thức là chứng năng. Hình thức chính là chức năng. Nó nói cho chúng ta rằng, nó cho ta câu trả lời ngay cả khi ta chưa kịp nghĩ về nó. Và tôi đã dừng sử dụng những từ như "hình thái" và là một nhà thiết kế, tôi cũng thôi không sử dụng như từ như "chức năng". Tôi đang cố gắng theo đuổi một chức năng cảm nhận của mọi thứ. Vì nếu tôi có thể làm đúng như vậy, tôi sẽ có thể làm cho nó trở nên tuyệt vời, và lập lại sự tuyệt vời đó nhiều lần. Và bạn biết những sản phẩm và dịch vụ đó, vì bạn sở hữu chúng. Đó là những thứ bạn phải vồ lấy nếu cháy nhà. Tạo ra một sự liên kết về cảm xúc giữa bạn và những thứ này chính là một mánh lới của những thành phần điện hóa xảy ra ngay khi bạn chưa kịp nghĩ về nó.

Nhà thiết kế Richard Seymour
ST ElDi

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Giấc mơ ban ngày

Đôi khi nằm mơ giữa ban ngày
Được về lại khi mình thơ bé
Ngẩn ngô chạy xuống bếp than hồng...


Ngay từ nhỏ, tôi rất hay mơ tưởng. Đứa trẻ là tôi có thói quen tự ru ngủ mình bằng những tưởng tượng giống như Alice lạc vào xứ thần tiên ... Đó là những điều tôi thường nói với người bạn thân thương của tôi mỗi khi đêm về: " Ngủ đi con, hãy mơ những giấc mơ tuyệt vời nhất...". Mơ là j hả ba ơi ... Ừ thì là mơ....





Trong ký ức tuổi thơ. Tôi vẫn nhớ rõ những đêm mất điện, rất đáng nhớ, nhưng không hẳn đã phải là vì nóng. Ngày ấy, những đêm trời sáng trăng, lũ trẻ con thường chạy loạn cả ra ngoài sân, và đôi khi lấn cả đường đi. Mất điện thì đúng là thú vị hơn nhiều, vì trời càng tối thì càng có lắm trò để chơi. Lâu rồi không còn ngồi ngắm trăng, tất cả hình ảnh về trăng trong nó đều là của những ngày còn bé. Đó là những buổi tối gió mát lộng, khi mà ánh trăng trải đều, lấp lánh trên mặt sông và đan cả vào những mái tóc bay phất phơ, trong không gian ngập tràn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ khi chơi trốn tìm. Đôi khi ngồi lại vẫn hình dung ra khung cảnh ấy, lũ trẻ con, rủ nhau đi trốn, từng đứa một, cho đến khi không còn một đứa nào, chỉ còn lại bãi cỏ nằm trơ mình dưới ánh trăng.




Tôi muốn vẽ lại bằng “bức tranh” này mặc dù nó có thể bình dị, đơn giản, mộc mạc nhưng quan trọng nhất, tất cả được sâu lắng từ chính mình.





E l d i

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

K H I Ư Ớ C M Ơ M Ã I L À T H Á N G 7

Cứ tưởng như rất khó... Thế mà đã 5 năm rồi còn gì! Chúng tôi đã làm được để rồi tiếp tục lạc vào chuyến nhật ký hành trình của mình... 

K h i  ư ớ c  m ơ  m ã i  l à  t h á n g  7
V ì đ ờ i l à n h ữ n g c h u y ế n đ i d à i, n h ữ n g g i ấ c m ơ d à i . . 
Đ ể đ ư ợ c s ố n g v ớ i đ a m m ê, d ẫ u c ó d ạ i k h ờ . .

Vẫn biết, t ì n h n g u y ệ n là những hành động không đặt ra lợi ích vật chất hay mang lợi ích cá nhân mà nó được làm bằng tinh thần tự nguyện và đem lại lợi ích cho cộng đồng, mang tính cộng đồng Cuộc đời là một hành trình lớn mà giữa những quãng đời được kết nối bằng những chuyến đi.

T ặ n g  n h à  t ì n h  t h ư ơ n g
H o ạ t  đ ộ n g  C T X H 

C h u y ế n đ i đ ầ u t i ê n của mỗi chúng ta bắt đầu tại thời điểm mà ta ý thức được niềm khát khao được vùng vẫy, được vươn tay ra chạm vào và khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài. Có những chuyến đi đưa ta đến những miền đất mới, gặp gỡ những con người mới, trải nghiệm những cảm xúc mới. Có những chuyến đi lại đưa ta trở về với nơi chốn thân quen và những con người cũ.
T ặ n g  q u à  g i a  đ ì n h  c h í n h  s á c h

H o ạ t  đ ộ n g  t ì n h  n g u y ệ n

M ỗ i c h u y ế n đ i l ạ i m a n g m ộ t t h ô n g đ i ệ p r i ê n g,
m ộ t ý n g h ĩ a r i ê n g m à  m ỗ i n g ư ờ i p h ả i t ự k h á m p h á v à g i ả i đ á p . . .

Hành trình đã kết thúc và để lại cho chúng ta rất nhiều bài học, giúp chúng ta ngẫm, nhớ và tiếc nuối... Đôi khi rất lắng đọng . . . Hành trình Xe đạp là một chiến dịch tình nguyện, vô cùng tốt đẹp, giúp cho sinh viên, thanh niên đến với những miền quê, sống chung với người dân lao động tại địa phương, giúp đỡ em nhỏ học chữ, chữa bệnh cho người nghèo, tuyên truyền phổ biến luật, xây dựng các công trình đại đoàn kết như đường làng, ngõ xóm, nhà tình nghĩa cho các gia đình thương binh liệt sĩ, bà mẹ Việt Nam anh hùng, xây dựng trường học cho trẻ em vùng cao, khám chữa bệnh và phát thuốc miễn phí, sân chơi kỹ năng, đêm lửa trại hay đêm văn nghệ giao lưu ấm tình người… đơn giản là lợp lại mái nhà tranh xiêu vẹo cho những người dân nghèo, thăm nom những cụ già neo đơn không nơi nương tựa…

B y  E l D i
Chúng ta hãy đi để biết tuổi trẻ không phải chỉ là mùa của những yêu thương mà còn là mùa của những hành trình, những chuyến hoạt động công tác XH, rèn luyện & khám phá nên có, cần có trong đời, để tầm nhìn và lý tưởng trước cuộc đời được cất cánh bay cao, bay xa hơn, vững vàng hòa vào biển lớn mà không ngại gió giông vùi lấp… Mỗ i m ù a h è đ ế n v à đ i, chúng tôi đều tự hỏi mình đã đi được xa đến đâu trong cuộc đời này. Chúng ta hãy đi, hãy trải nghiệm nó để rồi mình sẽ có những ý nghĩa rất riêng: tiến xa đến đâu trong sự nghiệp, thành đạt đến đâu trong cuộc sống, đạt được bao nhiêu niềm hạnh phúc…

L ê n  đ ư ờ n g
Luyện ý chí vượt qua bao nhiêu khó khăn, thử thách trên những chặng đường... Hãy cứ làm những gì mình muốn, hãy cứ loay hoay tìm kiếm và đánh thức con người tuyệt diệu còn đang ngủ say trong bạn bao lâu tùy thích, hãy cứ yêu và tìm kiếm tình yêu, hãy tận hưởng cuộc đời bằng cách thi vị nhất bạn có thể làm được.Không gì tuyệt vời hơn việc tô điểm cho chuyến đi của mình và lấp đầy chúng bằng nguồn năng lượng từ niềm vui và tình yêu mà bạn luôn có thể cho đi và đồng thời nhận lại được. Và rồi bạn sẽ biết phải viết những gì trong quyển nhật ký hành trình của cuộc đời mình …khi cuộc đời là những chuyến đi...

Với chúng tôi, đơn giản là giúp đời, giúp người & giúp chính chúng tôi.

V ì c ộ n g đ ồ n g c h ú n g t a c h u n g s ứ c . . .
L o v e a l l . . .






















b y E l D i
9/7/- 15/7/2016

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

C o n t e n t M a r k e t i n g

Bao giờ đọc một cuốn sách hoặc câu chuyện mà bạn không thể đặt xuống?
Bạn có nhớ làm thế nào nó tác động đến cảm xúc của bạn và làm thế nào hài lòng bạn khi bạn đạt đến kết thúc?
Điều gì xảy ra nếu bạn có thể làm điều này với tài liệu quảng cáo của bạn?  



Content Marketing là gì?
Sức mạnh của content marketing

Hôm nay, tôi xin viết một bài nói về Content Marketing và trả lời các câu hỏi sau:

- Content Marketing là cái gì?có phải copy writing không?
- Content Marketing bao gồm những gì vậy ta?
- Tại sao Content Marketing trở thành xu hướng bắt buộc cho các doanh nghiệp?



Trước tiên, tôi xin đi qua về copywriting. Copywriting ở thị trường Việt Nam thường được hiểu là viết lời quảng cáo, thông tin mang tính chất thương mại, nó là tập hợp các phương pháp, các thủ thuật viết bài làm sao khiến cho người đọc có những hành động cụ thể, đôi lúc còn là quyết định mua hàng.

Còn content marketing là gì?  Content marketing là quá trình tạo ra và chia sẻ các nội dung (content) có giá trị thật sự tới cộng đồng nhằm để thu hút sự chú ý và quan tâm của khách hàng về một lĩnh vực cụ thể. Content marketing có thể bao gồm: tin tức, hình ảnh, video, ebook, .... và đặc biệt nổi lên hiện nay và sành điệu nhất hiện nay mà thu hút được nhiều người theo dõi nhất đó là Infographic và Case Study.


Content marketing là phần lõi, cũng ví như động cơ xe Honda đó, còn copywriting là bộ thiết kế vỏ bên ngoài, điều làm nên khác biệt của các xe máy Honda chính là các giao diện thay đổi liên tục, chứ động cơ cốt lõi vẫn chỉ là 1 mà thôi.

Hãy luôn nhớ rằng copywriting là nghệ thuật biến content marketing trở thành mũi nhọn.



Vòng tròn các bước để xây dựng một content marketing hoàn hảo

- Bước 1: Research : nghiên cứu nội dung thật kỹ và xác định được  + Mục tiêu cuối cùng là gì  + Đối tượng cụ thể ta muốn hướng đến  + Phương pháp cụ thể nào để ta làm được điều đó.

- Bước 2: Creat: bắt đầu viết hay tạo bản thô cơ bản

- Bước 3: Optimize: tối ưu bản thô thành bản tinh

- Bước 4: Publish: bắt đầu quảng bá chia sẻ rầm rộ

 - Bước 5: Promote: thực hiện các kênh phân phối xúc tiến nội dung

- Bước 6: Measure: đo lường đánh giá, bước này rất quan trọng để kiểm soát quá trình làm content marketing.  Các bước này được thực hiện gối liên tiếp nhau và theo hình xoắn ốc đi lên chứ không chỉ dừng lại từ bước 1 đến bước 6 là dừng lại.

Đừng nghĩ rằng mang những nội dung rác rưởi, những hình ảnh tràn lan trên mạng đêm về copy writing lại xong vứt cho khách hàng đọc và sau đó kỳ vọng rằng đạt được nhiều lượt chia sẻ cũng như thứ hạng cao trên google. Người dùng và google bây giờ thông minh hơn trước rất nhiều họ biết cái nào cần bỏ thời gian ra theo dõi trong cái thời đại nhiễu loạn thông tin như hiện nay.

Content marketing thật sự là mộ xu hướng là giá trị cốt lõi doanh nghiệp cần phải đầu tư và tối ưu

PS: Case Study hay còn gọi là Case method là phương pháp dạy học thông qua nghiên cứu trường hợp điển hình . Ở đây, người học được giới thiệu một tình huống cụ thể, có thật và được đặt vào vị trí của người ra quyết định để giải quyết vấn đề trong tình huống ấy (Hammond, J . S, Đại học Havard)

Ưu điểm của Case Study


Tính hấp dẫn Tính cập nhật Tính điển hình và đại diện Phù hợp để học tập trên cơ sở hệ thống kiến thức nền đầy đủ Cách thức tối ưu nhất (nếu có thể thực hiện được) để giúp người học hiểu và ghi nhớ kiến thức lý thuyết. Đối với những sinh viên chuyên ngành kinh tế, học tập qua nghiên cứu trường hợp điển hình giúp người học hoàn thiện kỹ năng phân tích và những kỹ năng khác cần có của người quản lý.
Nhiều khi lý thuyết nó xa thực tế, cho nên người ta cần phải chứng minh lý thuyết đúng, hoặc đơn giản là để thử nghiệm, trong các Case Study người ta thường làm theo một mô típ lý thuyết nào đó để dẫn chứng nó đúng hoặc sai, trong nghiên cứu thì case study rất quan trọng !
Nó có thể giúp khẳng định một lý thuyết nào đó, tôi cũng có viết bài Case study về backlink sạch để lên từ khóa, qua tình huống thật đã xảy ra đó tôi rút ra kết luận là “từ khóa dễ lên và lên rất lâu sau khi làm như vậy”

Case Study là cách học cực hay, nó giúp các bạn liên tưởng tới các sự việc thực tế xảy ra được ghi chép lại nên dễ hiểu hơn !

Viết case study chuyên nghiệp và hiệu quả khi bạn là một chuyên gia copywriter

E l D i

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

T Ô I Y Ê U T Ổ Q U Ố C T Ô I

Đoàn chúng tôi, Chi bộ NVHTN tổ chức cho các anh chị em chuyến đi về Tây Sơn Bình Định – Vùng đất địa linh kiệt. Và sáng hôm ấy tôi bắt đầu chuyến hành trình với một tâm trạng vừa bồn chồn lại vừa hiếu kỳ, cho đến khi tôi đặt chân đến sân bay Phù Cát…
Bình Định hiện ra trước mắt tôi là một bức tranh đồng quê mà ngày còn bé tôi thường thấy trong sách giáo khoa, là những cánh đồng lúa xanh trải dài, là những ngôi nhà ngói đỏ, là những lũy tre đung đưa trong gió, là khung cảnh yên bình mà bao lâu nay tôi vẫn luyến tiếc đi tìm, là vẻ đẹp mà tôi cứ ngỡ sẽ không bao giờ hiện hữu nữa khi sự hiện đại hóa dần bao phủ từ thành phố đến đồng quê. Con đường quen thuộc chạy dài trên con đường làng, nơi hiện diện một quán cóc bên đường gần những lối rẽ, mái nhà ngói xiêu vẹo vươn mình đón những ánh nắng gay gắt, đôi chõng tre ngồi cùng chiếc bàn đóng rêu phong theo năm tháng, nơi có những con sông khô cằn trơ trọi đáy vì hạn hán và xa xa những người nông dân đang vất vả trên đồng lúa….

B ả o t à n g Q u a n g T r u n g - E l D i
 

T â y S ơ n h à o k i ệ t
Đ i ể m đ ầ u t i ê n l à b ả o t à n g Q u a n g T r u n g

Ngay trên nền nhà xưa của ba anh em nhà Tây Sơn, để tưởng nhớ hoàng đế Quang Trung - Nguyễn Huệ, người dân làng Kiên Mỹ đã xây dựng bảo tàng Quang Trung để dạy con cháu về tinh thần yêu nước và ý chí quật cường của dân tộc. Đứng trước tượng đài ba anh em nhà Tây Sơn, chúng tôi cảm thấy mình như đang là các nghĩa quân, dưới sự chỉ đạo của vị anh hùng áo vải, chuẩn bị hành quân ra trận khi cô hướng dẫn viên tái hiện hào khí một thời bằng lời của vua Quang Trung: “Đánh cho để dài tóc. Đánh cho để đen răng. Đánh cho nó chích luân bất phản. Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn. Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”.
Cạnh bảo tàng có điện thờ Tây Sơn tam kiệt, cây me hơn 200 tuổi do thân phụ vua Quang Trung trồng và còn đó giếng nước đá ong của gia đình Tây Sơn tam kiệt. Không khí thiêng liêng khiến tôi đôi khi phải rùng mình vì những cảm xúc ùa về, như được đối diện với tiền nhân, chạm vào tận cùng sâu thẳm của những cảm xúc khó tả hết bằng lời.
Sau đó Đoàn đã viếng thăm và thắp nhang tại Di tích lịch sử gia đình nhà Tây Sơn – Một di tích cấp quốc gia.
B ả o t à n g Q u a n g T r u n g - ElDi
Chúng tôi được chia thành 3 nhóm quân đại diện cho 3 anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ. Thử thách đầu tiên là giải mật thư, trả lời những câu hỏi về lịch sử Vua Quang Trung. Các đội thi đua hào hứng cạnh tranh nhau để tìm ra đáp án cuối cùng. Cả đoàn tạo nên một không khí sôi động, rộn rã và đầy ắp những tiếng cười trong bảo tàng Quang Trung. Mọi người gật gù nhìn nhau bằng những ánh mắt sáng ngời khi nghe các thuyết minh viên nói về lịch sử Tây Sơn. Tại đây, chúng tôi còn được xem nhạc võ Tây Sơn hùng tráng như đứng giữa ba quân, xem những bài võ cổ truyền Bình Định với những thế võ uyển chuyển, linh hoạt. Với thế mạnh về roi, quyền và các thế võ đối kháng, các võ sinh Bình Định đã làm tôi liên tưởng về những ngày hào hùng thuở nào của cha ông đi chống giặc ngoại xâm… Và chính chúng tôi cũng đóng vai những anh hùng khi xưa, đánh trống, đi võ đánh roi múa quyền. Quả thật rất khó khăn khi các anh chị em trong trang phục truyền thống tập một vài thế võ.
Anh Tô Xuân Đức chia sẽ rằng: “Sao khó quá, tập mãi mà nhìn nó như thế nào ấy…”
Truyền thống thượng võ từ lâu đã thấm sâu vào máu thịt người dân xứ Bình Định, nơi sản sinh ra những con người có tài thao lược rạng danh nước nhà: Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ, Bùi Thị Xuân… Võ cổ truyền Bình Định đã trở thành một di sản văn hóa, một nét đẹp riêng đi vào thơ văn “Ai về Bình Định mà coi. Con gái Bình Định múa roi đi quyền”.
Buổi tối hôm đó là đêm không thể quên của đoàn. Thời tiết không ủng hộ chúng tôi, cơn mưa lớn đổ như trút xuống vùng đất địa linh kiệt này. Bản thân tôi cũng thích mưa nhưng ngay lúc này thì không hay tí nào.Mưa xuống đi đâu cũng gặp bộ dạng ướt át, tiếng thở than ngày giông bão, những con đường ủ ê cây lá lướt thướt như nàng thiếu nữ chưa kịp hong sấy…Cả đoàn không ai nói gì, sự lo lắng thể hiện trên từng gương mặt của các thành viên, tiếng mưa vẫn rơi đều rã rích bên ngoài vạn vật để đón nhận tất cả gốc rễ sự sống.Sau khi BTC hội ý quyết định mưa vẫn làm, chính chúng tôi phải bật cười khi phải dọn ghế ra, dọn ghế vào gần 10 lần do trời lúc tạnh lúc mưa. Lúc này sân khấu là nơi chúng tôi trú mưa, cũng là nơi diễn ra chương trình văn nghệ do Nhạc sĩ Thái Hiệp và Nhạc sĩ Mai Trâm dẫn đầu. Tất cả tạo nên một không khí ấm cúng, thân mật và cũng chính đồng chí Phó giám đốc Trung tâm văn hóa huyện tây Sơn ngạc nhiên khi đoàn chi bộ NVHTN thực hiện vui đến như vậy. NVHTN đã trao tặng biểu trưng và phần quà cho Huyện Đoàn Tây Sơn số tiền 5.000.000đ.


H ầ m H ô - Đ ị a d a n h k h ắ c s â u l ị c h s ử
Rời khỏi Bảo tàng Quang Trung, chúng tôi đến với một danh lam có cái tên rất dân dã mà cũng rất ngộ nghĩnh: Hầm Hô. Để mô tả về địa danh khắc sâu lịch sử với cuộc khởi nghĩa Tây Sơn và các nghĩa binh Cần Vương chống Pháp của Mai Xuân Thưởng này,  có bài thơ rằng: “Hầm Hô đá dựng cheo leo. Rì rầm như tiếng quân reo thuở nào”. 
Ngồi thuyền xuôi theo dòng nước, chúng tôi mải mê ngắm nhìn khung cảnh hai bên đồi cây xanh thơ mộng, thích thú đưa tay nghịch con nước mát rượi giữa cái nắng buổi trưa hè. Tôi vốn rất thích nước, hẳn trong mỗi người đều có những ký ức tốt đẹp về những dòng sông. Không ai bảo ai, mọi người đang thưởng thức sự tĩnh lặng không có sóng nước, chỉ có những đàn cá bơi lội tung tăng. Hai bên chỉ toàn là những tán cây phủ đầy những lớp rêu xanh của thời gian bao phủ. Tôi đưa tay đón nhận những lá rêu li ti nằm trong lòng bàn tay, cảm nhận những cơn gió quấn quýt lấy chân tôi trong từng kẽ hở của những giác quan trỗi dậy. Nhìn xung quanh thì phát hiện ra mọi người đếu giống như  tôi… Anh Nguyễn Quang Cường – Phó GĐ NVHTN – Bí thư chi bộ NVHTN ngồi đầu thuyền thưởng lãm những hình ảnh đẹp của chuyến đi, anh cười và nói: “Thật tuyệt! Chuyến đi ý nghĩa cho các bạn trẻ để có cơ hội tìm hiểu lịch sử hào hùng của cha ông ta, biết nét văn hóa truyền thống của người dân Bình Định…”
Xuyên qua cành lá, Hầm Hô hiện ra trước mắt tôi như chốn bồng lai tiên cảnh. Đến bây giờ, tôi mới có thể hiểu tại sao Hầm Hô còn có một tên gọi mỹ miều khác: “Cửa ngõ một thiên đường”. Thiên đường không thể vẽ bằng giấy mực cũng không thể thể hiện trọn vẹn qua ống kính, một thiên đường phải “đến tận nơi, xem tận mắt” mới thỏa lòng được. Những tảng đá lớn, nhỏ, vuông, tròn nằm chất chồng lên nhau, phơi mình dưới ánh nắng hay tắm mình trong dòng nước mát rượi; nàng cây xanh soi bóng xuống mặt nước ngắm nhìn những chú cá tung tăng bơi lội, dòng nước hiền hòa phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Xa xa, làn khói dưới chân núi lan tỏa làm cảnh tượng thật ảo đan xen khiến du khách cảm thấy như lạc vào chốn bồng lai. Chính tại nơi đây, vị danh tướng Võ Văn Dũng đã rèn quân luyện võ, sau đó hợp lực với thủ lĩnh Tây Sơn phất cờ khởi nghĩa. Mới một ngày cũng đủ cho tôi “no nê” với các “món” văn hóa truyền thống đặc sắc của Bình Định. Nói Bình Định là vùng “đất võ, trời văn” bởi nơi đây vẫn còn lưu giữ nhiều loại hình nghệ thuật độc đáo như võ cổ truyền Bình Định, nhạc võ Tây Sơn, nghệ thuật hát bội, chơi bài chòi,… Lê Quý Đôn đã từng nói về vùng đất này với tình cảm ưu ái “Người Bình Định rất thích hát, rất thích võ và rất hay cười”.
Đoàn ghé thăm Trường PT Dân tộc Bán trú tây Sơn và ghé thăm Trạm kiểm soát biên phòng Nhơn Hải 

Xe chở đoàn rất khó khăn khi đi tới trường PT Dân tộc Bán trú tây Sơn do đường rất nhỏ và khó đi. Nhưng bù lại mọi người được ngắm nhìn những con đường làng, những cánh đồng lúa trải dài tận chân trời …Tại đây Đoàn trao tặng 25 phần quà cho các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Và đoàn cũng đến thăm và trao tặng món quà cho Bộ đội biên phòng tại đây.

Đ o à n g h é  t h ă m Đ ề n T ế  T r ờ i 

Đàn tế Trời Đất hay còn gọi là Khu du lịch tâm linh Ấn Sơn, được khởi công xây dựng ngày 26/11/2011, trên khu đất rộng 46 ha, tại núi Ấn Sơn thuộc thôn Hoà Sơn, xã Bình Tường, huyện Tây Sơn. Tương truyền, tại vùng non nước cẩm tú linh thiêng Ấn Sơn này, ba anh em nhà Tây Sơn đã được ban kiếm lệnh và ấn triện có khắc bốn chữ “Sơn hà xã tắc” trước khi khởi binh dựng nên sự nghiệp vĩ đại đánh đổ hai tập đoàn phong kiến Trịnh, Nguyễn thống nhất sơn hà, quét sạch ngoại xâm. Công trình bao gồm: Đàn tế, Đền Ấn, cổng Tam quan, hồ bán nguyệt và một “nghi môn ngoại” ngăn cách giữa không gian tâm linh với bên ngoài. Đàn tế toạ lạc trên đỉnh cao nhất của Ấn Sơn, cấu trúc 3 tầng. Tầng trên cùng hình tròn gọi là Viên Đàn, tượng trưng cho Trời. Tầng thứ 2 gọi là Phương Đàn, có hình vuông, tượng trưng cho Đất. Tầng dưới cùng cũng hình vuông được xây bằng tường đá ong theo hướng chính là hướng Nam. Bên trong cổng tam quan là nơi diễn ra một số nghi thức trước khi tế lễ. Nằm bên phải Đàn tế là khu Đền Ấn, nơi tượng trưng cho sự thông thiên, giao hoà giữa Trời và Đất, giữa Âm và Dương. Bản sao của Ấn lệnh nhà Tây Sơn được đặt ở nơi này. Đền Ấn gồm Tiền tế, Phương đình và Hậu cung - là nơi đặt bàn thờ cùng bài vị của 3 anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ và các công trình phụ trợ, được bố trí theo trục thần đạo hướng Nam – Bắc. Quần thể Đàn tế Trời Đất được xây dựng không chỉ thể hiện lòng tôn kính và ghi nhớ công lao của nghĩa quân Tây Sơn lúc ban đầu dựng cờ chống lại thù trong giặc ngoài mà còn tạo thêm một điểm nhấn hấp dẫn trên trục du lịch lịch sử tâm linh về phong trào Tây Sơn dọc theo Quốc lộ 19 gồm Bảo tàng Quang Trung, Đàn tế Trời Đất, những đền thờ nghĩa quân Tây Sơn ở An Khê – Gia Lai. Chính vì vậy, quý du khách hãy một lần đến đây để viếng thăm, dâng hương và bày tỏ lòng tri ân đối với phong trào Tây Sơn trường tồn cũng như sống lại với những thời khắc hào hùng của các anh hùng dân tộc

Đ o à n v i ế n g t h ă m N h à t ừ đ ư ờ n g B ù i T h ị  X u â n 

Họ sống anh hùng, chết oanh liệt nên cuộc đời cũng như sự nghiệp của Bùi Thị Xuân cùng các tướng lĩnh Tây Sơn được đời đời ghi danh. Không chỉ ở quê hương mà rất nhiều nơi trong cả nước đã lập đền thờ để ghi nhớ công ơn của họ. Thế mới hay rằng, lịch sử và nhân dân thời nào cũng công bằng và luôn tôn vinh những người anh hùng biết sống vì dân, vì nước.

H à n M ạ c T ử 

Những vần thơ được nuôi dưỡng bằng nắng, gió, sóng biển và ân tình của mảnh đất thân thương đã trở thành bất hủ. Đến thành phố biển vào ngày trăng tròn, tôi lại đem lòng yêu biển đêm. Trước khi ăn tối, tôi ra biển để nhìn những con sóng vỗ, để cảm nhận cơn gió mang mùi biển đang vỗ về mình, hít hà cái vị mặn. Trăng vừa mới lên, sáng tròn vành vạnh một góc trời. Một đường trăng trải chiếu vàng trên biển để mặc con sóng làm nhấp nhô. Cảnh đẹp đến ngỡ ngàng làm tôi nhớ lại lời kể của Hàn Mạc Tử trong chuyến đi chơi mùa trăng với chị của ông: “Này chị đố em nhé, trăng mọc dưới nước hay mọc trên trời, và chúng ta đi thuyền trên trời hay dưới nước? Tôi ngước mắt ngó lên trời rồi ngó xuống nước, cười đáp lại: Cả và hai chị ạ”. Ngoài khơi xa, những con tàu lấp lánh ánh đèn trắng, phản chiếu xuống nước như những ngọn hoa đăng trả trôi giữa dòng. Trời thanh, gió mát, khung cảnh hữu tình, tôi dễ dàng bắt gặp thanh niên tụ tập cùng nhau uống nước, nói chuyện. Các cụ già ngồi thư thả ngắm nhìn trời sao, có cụ nằm lăn cả ra cát quên đi lo âu mà bình thản dưới bầu trời sáng trăng đêm rằm.
E l D i 

Bình Định, nơi sóng biển vỗ dạt dào, nơi của những tháp Chàm u huyền cổ kính, nơi núi non hùng vĩ ghi dấu chiến công của người anh hùng áo vải Quang Trung, nơi truyền thống thượng võ thấm sâu vào máu thịt người dân, nơi thăng hoa của nghệ thuật hát bội, bài chòi và là nơi của những làng nghề truyền thống, những món đặc sản độc đáo. Trở về rồi, tôi lại nhớ cái nắng, cái gió của Bình Định, nhẹ nhàng và vấn vương. Lòng tôi cứ băn khoăn mãi về miền đất hứa này: Liệu có phải nàng công chúa này đã chìm trong giấc ngủ quá lâu? Và liệu chăng, đã đến lúc chúng ta dành tặng một nụ hôn để đánh thức nàng công chúa xinh đẹp thức giấc ?

E l  D i




Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

B A T T L E S O F T H E C O U N T D O W N S

MIẾNG BÁNH BÉO BỞ

... Kể từ đó đến nay, Year End Countdown đã trở thành miếng bánh béo bở đối với các đại gia trong các lĩnh vực kinh doanh khác nhau..  


Bộ ba 31/12
Đêm 31/12/2008, thành phố Hà Nội đón một cơn địa chấn khi lần đầu tiên một bữa tiệc đếm ngược đến thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới được tổ chức với quy mô lớn chưa từng thấy. Heineken, “ông lớn” bia ngoại dẫn đầu doanh số tại thị trường bia Việt Nam (khi đó lẫn bây giờ), với màn “chơi trội” tại Quảng trường Nhà Hát Lớn – một “thánh địa” trong lòng cư dân thủ đô – đã trở thành kẻ tiên phong và ghi dấu ấn sâu đậm nhất trong trào lưu Year End Countdown kéo dài 7 năm nay.  Kể từ đó đến nay, Year End Countdown đã trở thành miếng bánh béo bở đối với các đại gia trong các lĩnh vực kinh doanh khác nhau. Tính đến năm 2015, “Cuộc chiến Countdown” đã chứng kiến sự tham gia của Sabeco – kẻ nắm giữ 55% thị phần bia tại Việt Nam – với nhãn hàng cao cấp Saigon Special tại Hà Nội, Hải Phòng và Đà Nẵng, bộ đôi “nhà có điều kiện” Yamaha – Clear Men thừa thắng trở lại sau cú “đá đít” Heineken ra khỏi Nhà Hát Lớn đầy ấn tượng vào năm 2014 và “gương mặt thân quen” Heineken. TP.HCM cũng không hề thua kém với bữa tiệc đậm chất cổ tích của bộ ba Vaseline, Pond’s và Dove của “ông vua FMCG” Unilever và theo các thông tin ngầm thì ABInbev, hãng bia lớn nhất thế giới cũng đang lăm le tổ chức Budweiser Party vào cuối năm 2016 để hủy diệt giới trẻ Việt. Các đại gia này không ngần ngại chi tiền tỷ cho những bữa tiệc xa hoa với hiệu ứng Visual đẹp mắt, ca sỹ nổi tiếng và sân khấu hoành tráng, sáng tạo (Năm nay mình khá thích màn 3D Mapping của Yamaha – Clear Men).  Vì sao các ông lớn không ngần ngại bỏ ra những khoản tiền khổng lồ để “giành giật” miếng bánh Countdown như vậy? Với các Marketers, thời điểm cuối năm dương lịch cho đến Tết Âm lịch là khoảng thời gian kinh doanh quan trọng nhất trong năm, đặc biệt là với các doanh nghiệp trong nhóm hàng tiêu dùng nhanh, thực phẩm, đồ uống, bia, điện máy và đồ gia dụng. Theo các báo cáo của Nielsen Việt Nam và Kantar World Panel, 3 tháng Tết quyết định đến 28% doanh thu cả năm của toàn ngành nước giải khát, ngành bia cũng tăng 150% tốc độ tiêu thụ so với các thời điểm khác trong năm và các mặt hàng tiêu dùng nhanh cũng tăng đến 17%. Với việc giới trẻ ngày nay quan tâm đến Tết Dương lịch không thua kém gì Tết cổ truyền, lượng khách đồ về các bữa tiệc Countdown lên tới 30.000 – 40.000 người tại các thành phố lớn, khả năng phủ sóng ngày càng cao của các ca sĩ trẻ và tốc độ lan truyền khủng khiếp của “Countdown” từ chính người dùng trên các kênh mạng xã hội, chắc chắn Countdown Party sẽ là một “critical strategic point” trong chiến lược Marketing dịp Tết của các ông lớn. Bằng chứng là từ đầu tháng 12, các nhãn hàng trên đã đồng loạt “đánh bom” các kênh Digital với thông tin hấp dẫn, “úp mở” về ca sĩ khách mời, các hoạt động mua hàng đổi vé, bốc thăm trúng thưởng để đẩy doanh số bán hàng và thu hút người xem đến với sự kiện của mình.

CÁC BRANDS CÓ THỂ LÀM NHIỀU HƠN NHƯ VẬY 

Hoành tráng và quy mô là như vậy, tuy nhiên, trong bài viết này mình muốn đề cập đến một khía cạnh khác của Year End Countdown. Hãy bỏ qua con số 30.000 – 40.000 traffic, hãy bỏ qua những đoạn phim quảng cáo sản phẩm sẽ được phát đến hàng chục ngàn người. Sau 7 năm đếm ngược và 5 lần trực tiếp tham gia, cá nhân mình cảm thấy các nhãn hàng đang thiếu đi một yếu tố quan trọng: Brand Engagement (sự tương tác của thương hiệu) 

Brand engagement được hiểu đơn giản là sự tương tác giữa nhãn hàng và khách hàng trong event. Brand engagement không chỉ đơn giản là thể hiện sức mạnh, quy mô với các chiến dịch Digital quy mô, event hoành tráng mà là chiến lược để nhãn hàng thật sự trở thành một phần trải nghiệm của khách hàng trong thời điểm Year End. Trong thời điểm giao thừa, một thời điểm mà đặc điểm của bộ não người có thể được miêu tả với các tính từ như “festive”, “exciting”, “happy”, “promising”, các nhãn hàng của năm 2015 có rất nhiều cơ hội để trở thành một phần trong trải nghiệm năm mới của người tiêu dùng chứ không chỉ dừng lại ở mức “được biết đến như đơn vị tổ chức” hay “xuất hiện trên màn hình”. 

Theo mình, có lẽ vì lý do an ninh và vệ sinh đô thị, cả Bia Sài Gòn lẫn Heineken đều bỏ qua cơ hội này để gắn liền thương hiệu của mình với những cảm xúc tích cực trên. Không có lon bia nào được phát ra, không có những pha nâng bia đồng loạt của hàng nghìn người, không có tiếng khui bia đã trở thành thương hiệu của Heineken, không có uống mừng năm mới, không có nâng lon chúc sức khỏe. Tại sân khấu Nhà Hát Lớn, Yamaha Acruzo, dòng xe mới của Yamaha xuất hiện nhạt nhòa trong phần trình diễn có phần “quá đà” của Trọng Hiếu, không có trải nghiệm “bạc hà” của Clear Men, không có màn trình diễn Motor ấn tượng nào xuất hiện. Sau 7 năm, Year End Party ngày càng hoành tráng hơn, công phu hơn, nhưng Brand Engagement vẫn là một thứ gì đó ngoài tầm với, dù rằng điều này là hoàn toàn khả thi với trí tuệ của Marketers Việt.

Mình xin nêu ra 2 ví dụ về việc các brand nước ngoài đã “engage” với người tiêu dùng trong dịp Year End như thế nào:  Telstra: 1 công ty viễn thông tại Úc đã kết hợp với agency Imagination tạo ra 1 ứng dụng cho phép người dùng ở Sydney lên lịch đi Countdown vào năm 2012, xem các điểm tập kết, các điểm cao để nhìn pháo hoa, nhắn tin chúc mừng người thân vào thời điểm giao thừa. Đặc biệt, không chỉ nhận tin nhắn trên điện thoại, các tin nhắn được gửi đi từ ứng dụng này sẽ được Telstra và Imagination “bắn” lên cột cầu trên cầu cảng Sydney để người thân, bạn bè của họ có thể nhìn thấy và có notification gửi về điện thoại để họ có thể lưu lại khoảnh khắc lời nhắn gửi của họ được hàng trăm ngàn người Sydney chứng kiến. Ứng dụng này của Telstra đã có 75,000 lượt tải về và hãng đã nhận được vô số lời khen “có cánh” từ người tiêu dùng và các chuyên gia.

V o d a f o n e : Ông lớn làng viễn thông này nổi danh với những gói tài trợ khổng lồ cho các sự kiện Giao thừa tại các thành phố lớn trên thế giới. Năm 2013 tại London, Vodafone đã “chơi nổi” khi đầu tư một màn pháo hoa đa-giác-quan – không chỉ là pháo hoa mà còn là những màn trình diễn vị giác – bột màu có vị tương ứng với màu vòng tay LED mà Vodafone phát cho khách tham quan, vụn giấy có vị chuối ăn được và hàng ngàn quả bong bóng có mùi cam được thả lên trời. Vodafone cũng tạo ra một ứng dụng khuếch đại thực tế (Augmented reality) để các khán giả thưởng thức tại nhà cũng có thể cảm nhận được trải nghiệm đa-giác-quan của Vodafone. Là một phần của chiến dịch “Firsts” – chiến dịch hướng tại những trải nghiệm “lần đầu tiên” – Vodafone đã để lại ấn tượng mạnh mẽ khi đưa cảm xúc của người tham quan lên đến tột đỉnh đúng vào thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Đã có 9,7 triệu người tweet về sự kiện này của Vodafone và 7,9 triệu lượt xem online đổ về màn live broadcasting của sự kiện.

Năm nay mình cũng rất khoái chiêu trò “First couples of 2016” của Generation Tux – 1 trong những nhà tài trợ của Times Square’s Ball Drop, sự kiện đón năm mới lớn nhất hành tinh tại Quảng trường Thời đại, New York. Mình ngủ quên đến 10h40 nên bỏ lỡ mất đoạn live broadcast đấy hiuhiu 
Telstra đưa lời chúc của khách hàng lên cột cầu cảng Sydney

 HÃY ĐỂ ÂM NHẠC ĐIỀU KHIỂN BẠN …. NGỦ GẬT 

Phần này thiên về review và quan điểm cá nhân hơn là Marketing.  Một phần không thể thiếu trong các bữa tiệc Countdown chính là âm nhạc. 

Countdown Party là một dịp hiếm hoi trong năm (trừ Tết Âm lịch) mà số lượng nghệ sĩ nổi tiếng quy tụ về 1 thành phố đông đến như vậy. Có qua có lại, khán giả được thưởng thức những phần trình diễn của các thần tượng và các ca sỹ, nhóm nhạc cũng không thể bỏ qua cơ hội xuất hiện trước hàng ngàn người, hàng chục chiếc máy quay, nhận cát-xê khủng, quảng cáo các tác phẩm mới và dành cho mình tiếng thơm tại một trong những sân khấu lớn nhất. 

Đêm ngày 31/12/2015, Saigon Special nổi trội hơn cả với dàn line-up khủng và phong độ ổn định: Bộ đôi DJ Vicetone, O-Plus, Ngũ Cung, Vũ Cát Tường, SINE Crew, Kiều Anh The Voice. Yamaha & Clear Men tiếp tục mang trở lại Hà Nội 365 Daband, Minh Hằng, Văn Mai Hương, Trọng Hiếu và bộ đôi “chủ bài” Tóc Tiên – Hoàng Touliver. Heineken Countdown cũng chịu chơi ghi điểm với “nữ hoàng nhạc Việt” Mỹ Tâm, Kimmese, Uyên Linh.

Màn pháo hoa đa-giác-quan của Vodafone tại London
Tuy vậy, thực tế trải nghiệm âm nhạc đêm hôm qua của mình hoàn toàn không được như mong đợi. Không quá khó khán giả nhận ra một sự mâu thuẫn trong âm nhạc ở đây. Các ca sỹ đều muốn tận dụng cơ hội này để quảng bá sản phẩm mới của mình, và để đáp ứng yêu cầu về không khí của chương trình, Ban Tổ chức và các nghệ sỹ của của Heineken và Yamaha & Clear Men đã chọn cách trình diễn … bản remix của … bài mới lẫn bài cũ.

Đối với mình, đây là một cách làm cực kì tệ hại vì 2 lý do:  Những ai hay đi nghe nhạc ở Việt Nam thì hẳn sẽ biết 1 điều là dân ta sẽ dễ quẩy và dễ phiêu hơn khi được nghe những ca khúc quen thuộc, những ca khúc hot và dễ nhớ (chưa bàn đến EDM ở đây). Đây là một Insight cực kì quan trọng mà mình vốn nghĩ là … ai cũng biết. Với những ca khúc quá lạ, quá khó nhớ thì sẽ rất dễ xảy ra hiện tượng khán giả … đứng nhìn nhau cười mà không biết là ca sĩ đang hát cái gì. Remix. Remix! REMIX!!!! 

Quan điểm của mình là: Remix bài hát chỉ để làm nó nghe có vẻ “quẩy” hơn là một cách làm hoàn toàn sai lầm. Remix vô tội vạ và không hợp lý khiến cho những đoạn cao trào, đáng quẩy nhất lại gây thất vọng tràn trề. Trọng Hiếu remix lại mashup Con đường tôi – Uptown Funk thành một phần trình diễn rời rạc, hỗn loạn, mất hoàn toàn chất của bài hát (đối với tôi, việc remix Uptown Funk là 1 sự xúc phạm nặng nề). Minh Hằng trình diễn 3 ca khúc remix hoàn toàn lạ lẫm và … không ai hiểu gì. “Vũ điệu cồng chiêng” của Tóc Tiên đáng lẽ có thể đã trở thành điểm sáng cứu vãn Yamaha & Clear Men thì lại được remix một cách cẩu thả (Bạn sẽ nghe tiếng hàng trăm con người thể hiện rõ sự thất vọng khi phần Bass Drop của bài hát bị thay đổi). Heineken cũng chung số phận khi lần lượt các ca khúc Remix lên sàn trong sự bỡ ngỡ của khán giả. Sự sai lầm này được khuếch đại với sự cẩu thả đáng sợ trong việc làm âm thanh của đơn vị tổ chức. Năm 2015 chắc chắn là bài học nhớ đời cho các agency của Heineken. Ông lớn này dựng sân khấu ở tượng đài Lý Thái Tổ nhưng không hề tính toán được rằng khán giả của mình sẽ tạo thành một dải người ngang kéo dài khắp phố đi bộ Hồ Gươm và … quên luôn lắp loa để phục vụ không gian bên ngoài này. Kết quả là âm thanh của Heineken được đánh giá là “thảm họa” vì quá bé, quá thiếu bass và trải nghiệm âm nhạc của nhãn bia đã kém thú vị đi đáng kể. Yamaha & Clear Men có vẻ cũng … run tay khi cắt giảm 1/3 số lượng loa so với năm 2014. Với không gian rộng như quảng trường Nhà Hát Lớn, không khó hiểu khi nhiều bạn trẻ muốn quẩy ở “beast mode” nhưng do âm thanh không đủ chất lượng nên đành ngậm ngùi “safe mode”.  Có vẻ Saigon Special đã ghi điểm mạnh nhất tối qua với âm thanh được tính toán khác chuẩn với không gian, các ca khúc không bị remix tùm lum (em yêu O-Plus!) và chất lượng nghệ sĩ rất tốt. Không biết có phải một phần do anh Hiệp Ngũ Cung quá khó tính về âm thanh không.

CUỘC CHIẾN SẼ CÒN TIẾP DIỄN.  

Với việc Tết Dương lịch ngày càng trở thành một phần quan trọng trong thói quen văn hóa của người Việt, đặc biệt là người trẻ – con gà đẻ trứng vàng của các nhãn hàng – hứa hẹn khốc liệt hơn, và chắc chắn sẽ có nhiều cái tên mới sẽ tiếp tục nhảy vào nồi lẩu thơm ngon này.  Nhưng có lẻ những người làm countdown nên dùng năm 2016 để có những sự tính toán lại. 

Event marketing trên thế giới đang thay đổi từng ngày theo hướng tạo ra “trải nghiệm” thay vì chỉ đơn giản là sự “có mặt” của thương hiệu, đặc biệt là trong một dịp quan trọng như năm mới và Việt Nam chắc chắn sẽ không nằm ngoài guồng quay trên. Khi đó, mình tin rằng khán giả sẽ có được những trải nghiệm năm mới độc đáo và thú vị hơn.

N h ậ n  đ ị n h  c h u n g

1/ Các địa điểm tổ chức của các nhãn bia nêu trên đều không có giấy phép bán bia và rất khó để lấy giấy phép khuyến mãi, phát sampling từ Sở Công thương. Muốn phát thì làm chui, hoặc phải xì rất nhiều tiền để chạy giấy phép. 
2/ các agency cùng các supplier không đủ trình độ và kinh nghiệm để tổ chức chương trình qui mô lớn. Cái này cần thời gian. 
3/ Tiền bạc chi không đủ tầm để agency dàn dựng công phu. Nên hầu như agency chỉ tập trung đảm bảo Brand Visibility nhiều hơn là Brand Engagement 4/ Số lượng đánh đổi chất lượng. Các nhãn dịch vụ mobile dễ tiếp cận tới số lượng đông người hơn so với các nhãn hàng khác, nên Brand Visibility vẫn ưu tiên lên hàng đầu, kế đến mới là Brand Engagement. Brand Engagement đã có chuỗi Activation chạy song song bên lề rồi. Ngắn gọn: ít người tập trung Engagement, đông người tập trung Visibility.

Túm lại có tiền sẽ làm được tất cả và trên cả mong đợi...

I am pursuing a vision on uncharted soil 

ST (Hoang Dinh Hieu)
E l D i