Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

D U L Ị C H H À G I A N G

M I G R A N E‎

Niềm mơ ước là đi đến đây, thưởng ngoạn những cung đường đèo ngoạn mục, cùng vui cười trong gió bụi, và lạc đường ... dĩ nhiên sẽ không thiếu ...




Hạnh phúc chỉ giản đơn được cùng nhau băng qua những con đường còn chìm trong sương sớm dưới làn sương mù bay bay. Hạnh phúc được cùng lê la trong những chợ phiên ngập trong sương lạnh, hay chỉ là được cùng ngắm những tia sáng đầu tiên của một ngày mới trên phố cổ, cùng ngồi uống cà phê dưới những ánh đèn nhấp nháy nơi thị trấn nhỏ xinh vào buổi tối.  Hạnh phúc còn là được cùng nhau đứng dưới lá cờ tung bay giữa bầu trời lộng gió nơi cực Bắc Tổ quốc, ngắm những nụ cười trẻ thơ, với những ánh mắt trong veo phía sau hàng rào đá giữa những ngày đông lạnh.  Và hạnh phúc với những câu chuyện vu vơ không đầu không cuối... Sẽ còn hạnh phúc chỉ trong khói sương, nhưng tình yêu với cuộc sống của nó vẫn còn đó, dù xảy ra như thế nào nó sẽ còn mãi...







Đến Hà Giang, bạn không thể không đặt chân lên đỉnh Lũng Cú, tận hưởng cảm giác sảng khoái xen lẫn tự hào khi nhìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay ở độ cao cách mặt nước biển gần 2.000 m. Đã đi Hà Giang, bạn cũng không thể không chinh phục Mã Pí Lèng, nơi con đường Hạnh Phúc đi qua, một trong số ít con đèo hiểm trở nhưng đẹp nhất miền núi phía bắc để chiêm ngưỡng dòng sông Nho Quế xanh ngắt dưới hẻm vực sâu gần nghìn mét. Và nhiều, nhiều lắm những khung hình đẹp như tranh, như mơ từ những danh thắng vừa nguyên sơ mà rất lung linh, kỳ ảo của Thác Tiên - Đèo Gió, của những chợ phiên rực rỡ sắc màu từ nông phẩm đến phục trang truyền thống các dân tộc, của những thửa ruộng bậc thang chuyển màu theo mùa gặt đẹp đến hút hồn (góp phần tạo nên “danh hiệu” ruộng bậc thang ở Việt Nam là hệ thống ruộng bậc thang đẹp nhất thế giới do tạp chí du lịch  Travel and Leisure - Mỹ bầu chọn).














Nếu một lần đến Hà Giang, bạn hẳn sẽ nhớ mãi cảm xúc “dữ dội” khi vượt qua những con đường uốn quanh dốc núi, những khúc cua khúc khuỷu liên  tiếp lẫn trong sương mù. Nhưng, những cảm giác rợn người ấy sẽ tan biến mau khi trước mắt mình đất - trời gần như không còn khoảng cách (từ dốc Pắc Sum lên cổng trời Quản Bạ, nơi bắt đầu của dãy cao nguyên đá Đồng Văn hùng vĩ). Đứng giữa “mảnh đất trong mây”, nghe thêm giai điệu như gọi mời “Ai về thăm quê hương tôi, nơi biên cương là đây, có đường đi xuyên mây lên đến Cổng trời” (Hà Giang quê tôi) vẳng ra từ xe của một bác tài biết “đánh thức mọi cảm xúc” của du khách, những người “khám phá Việt Nam” của đoàn chỉ biết truyền nhau niềm lâng lâng khó tả trong tiếng xuýt xoa! Từ tháng 10.2010, hồ sơ “Công viên địa chất cao nguyên đá Đồng Văn” đã được Hội đồng tư vấn mạng lưới công viên địa chất toàn cầu (GGN) của UNESCO chính thức công nhận là Công viên địa chất toàn cầu, càng khiến du khách tò mò hơn về nơi sở hữu những di sản về lịch sử tiến hóa của trái đất này.



Giật mình mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng tối om...

Nó giật mình thức giấc, chắc do anh bạn M I G R A N E‎ đánh thức nó rồi. Anh chàng này rất hay, thường xuyên tìm đến những người bạn như nó để nhảy múa tất cả thể loại. Lúc đấu thấy sợ anh bạn này lắm nhưng giờ lại quen rồi. Nó tỉnh dậy nên ngồi viết ra... Nó ngồi lặng người ánh mắt vô thường nhìn vào khoảng không căn phòng tối om đó, nó bắt đầu nghĩ lại và cảm nhận ... Tự nhiên nó cảm giác rùng mình bất an ...



L A N G
10/04/15
E D

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét