Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Đ Â U Đ Ó V Ẫ N C Ò N T I Ế N G T H Ở D À I . . .

Vùng quê của nó, nơi tận cùng của tổ quốc, xung quanh chỉ có đất đai khô cằn được bao phủ bởi dòng sông Mê Kông. Tuy cuộc sống rất khó khăn nhưng người dân ở đây sống rất chan hòa và giản dị. Có lẽ cái khổ cực đến với họ từ sớm thành ra họ đã quen rồi.


Ngôi nhà hạnh phúc
b y B i c yc l e
Anh chị là những người lao động chân chính, họ đi lên Thành phố này là muốn vượt qua cuộc sống cơ cực, cái cuộc sống mà hầu hết tất cả mọi người trong xã hội đều bị chi phối bởi đồng tiền. Vì thế họ phải làm việc cật lực để mưu sinh cho đủ chén cơm manh áo. Đối với họ để có được một buổi cơm ngon như bao người khác rất xa vời...

S ắ c m à u c u ộ c s ố n g
Vùng quê của họ là một vùng gần nơi cuối cùng của tổ quốc, nơi đó chỉ có những vùng đất khô cằn, những căn nhà lá xiêu vẹo. Người dân nơi đây hằng ngày phải ra đồng từ sáng tới chiều tối để làm việc. Tối đến cả gia đình vây quần với nhau dưới ánh đèn dầu cùng một vài củ sắn, cái rau họ tự trồng trên mảnh đất khô cằn ấy. Nhiều hơn một tý thì có được một vài con cá mà họ câu được. không vì thế mà gia đình không có tiếng cười. Anh Tý sún tay cầm củ sắn hát một câu vọng cổ thật hay và dài, ôi thôi anh ấy khoe cả hàm răng sún ra nữa chứ, thật duyên dáng biết bao...

Họ chăm chỉ làm việc với mục đích hướng đến tương lai.

Công việc hằng ngày
Anh làm việc tại một công ty với mức lương ít ỏi, giờ làm việc có khi cả ngày và đêm. Chị làm lao công tạp dịch tại một đơn vị nhà nước, công việc hằng ngày của chị vào mỗi buổi sáng là quét lá và dọn dẹp tại cơ quan. Hằng ngày chị vẫn quét lá rơi trên sân...

Trời vào đông, cơn gió lạnh thổi liên tục vào lá cây rơi rụng đầy mặt sân, chị dừng lại lau giọt mồ hôi chảy dài trên gương mặt chị. Ánh mắt nhìn vào khoảng không trước mặt với rất nhiều mong ước và hoài bão.
Sáng hôm nay nó đi làm sớm, có lẽ anh bạn đau đầu đánh thức nó sớm. Đi ngang qua đó nó thấy anh đang cầm chổi đang quét lá sân, ngạc nhiên và tự nhủ hôm nay chắc chị bận nên anh đến làm thay. Khi đến gần thì nó thấy cả anh và chị đang làm, thì ra khi hết giờ làm việc, anh đã đến và phụ giúp vợ mình làm. Nó hỏi ra thì mới biết sáng nào cũng thế  anh đều đến đây phụ giúp vợ mình quét lá trên sân. Công việc mà một người đàn ông làm không hề ngại ngùng với bao ánh mắt của các anh chị trên bộ trang phục sang trọng, trang điểm lộng lẫy hằng ngày đi làm gần đấy. Mỗi lần họ đi ngang qua đó nhìn thấy anh bằng một ánh mắt và thái độ rất lạ. Còn anh không lo lắng đến những gì xung quanh đang nhìn anh, anh chỉ biết một điều là anh đang giúp người anh yêu bằng tất cả những gì anh có thể... Ngẫm mà đúng. Cái sự trải đời dần lắng đọng trong tấm trí nó như vậy. Cái mảnh đời nhỏ nhỏ, nhẵn nhẵn bắt đầu thô ráp, xù xì, lớm chớm những thứ cần phải xử lí. Bỏ công, trí ra chăm sóc, vun vén.  Một góc nhìn bé bé về núi quê, có mây bồng bềnh như nắm bông gòn trắng xốp… bìm bịp kêu xa xa. Nó còn nhận ra mình đang có gì...

b y B i c y c l e
Nó nằm võng, đu đưa trong căn nhà sàn mát rười rượi, rộng và hít hà không khí trong lành vùng thôn quê. Đưa mắt nhìn ra trời mưa lâm thâm. Cố tìm kiếm một thứ gì đó để cảm nhận, để viết. Trời chuyển lạnh, nó chẳng đi đâu được, ở nhà viết tản mạn về những cánh đồng lúa trải dài và lượn sóng. Đám lúa non mới bén rễ cứ thế mà xanh mơn mởn lên. Ếch nhái cả đêm cứ cãi nhau với đám dế cỏ, vè sầu. Om sòm cả một giấc mơ ai đó khó ngủ, trằn trọc cả đêm để biết thiên nhiên nó làm cái gì với dân làng. Đêm cứ đen kịt vào thay vì ánh đèn dầu lắt hắt từ một nơi nào đó. Nhưng đâu đó vẫn còn tiếng thở dài...

Lặng!

b y B i c y c l e

b y B i c y c l e

b y B i c y c l e

T ĩ n h


b y B i c y c l e

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét